Trang

Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

NGAO NGÁN

Đêm đen
thổn thức giọt mưa rơi
lảnh lót chuông chùa
buông chơi vơi…
Màn đêm gói chặt niềm u uất
Nhận chìm dĩ vãng đáy biển khơi!
Trần Gian nổi loạn
khắp nơi nơi
Đường đi hẫng hụt
ngáng giữa cuộc đời
Nhân thế mập mờ…
Ôi, ngao ngán thế!
Dối gian ngập ngụa
 bèo dạt mây trôi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét