Trang

Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

PHẦN THƠ

 NHỮNG VẦN THƠ LỤC BÁT CỦA TÔI & CÁC BẠN

HỒ GƯƠM HÀ NỘI
(4/6/2008)
THANH MAI:
Hồ Gươm sáng loáng như gương
Nằm giữa Hà Nội có vườn bao quanh
 Đa thả rễ, liễu buông cành
Bằng lăng, phượng vĩ kết thành lẵng hoa
   Tượng Lý Thái Tổ nhìn ra
Tháp Rùa soi bóng xa xa giữa hồ
Thê Húc thắm đỏ điểm tô
Dập dìu lữ khách từ bờ sang thăm
Ngọc Sơn di tích  ngàn năm
Thờ Trần Hưng Đạo Thánh Thần Đại Vương
Vua Lê Lợi trả lại gươm
 Rùa Vàng thơ thẩn vấn vương chẳng rời
NGỌC TRÂM:
Hồ Gươm thắng cảnh tuyệt vời,
Trái tim Hà nội, khắp nơi hướng về.
Nước hồ xanh biếc tứ bề,
Hàng cây ngả bóng xum xuê quanh bờ.
Cụ rùa thi thoảng lững lờ
Nổi lên mặt nước như chờ đợi ai.
Tích xưa ghi rõ một hai:
Lê Lơi thắng trận chẳng phai lời thề,
Gươm thần trả lại Kim Quy.
Tên Hoàn Kiếm giữa Kinh Kì Từ đây.

 THANH MAI:
Tháp Bút họa những áng mây
Học sinh muốn giỏi tới đây nguyện cầu!
Cụ già muốn khỏe, sống lâu
Hồ Gươm chia sẻ giải sầu, lượn quanh!
Thanh niên muốn dáng thanh thanh
Vườn hoa hội tụ tập tành cùng nhau!
Dù đi tới tận nơi đâu
Gần đến ngày tết mau mau về nhà
Giao thừa cùng ngắm pháo hoa
Trên Hồ muôn sắc tỏa ra sáng ngời
Lung linh rực rỡ bầu trời
Hy vọng năm mới cuộc đời đẹp hơn!
TIẾN HOÀN:
Tháp Bút nối đền Ngọc Sơn
Có cầu Thê Húc sơn son chữ vàng
Tháp Rùa soi bóng hiên ngang
Bao năm vẫn đứng Rùa Vàng ngóng trông
Nước trong xanh biếc, mây hồng
Quanh hồ phượng nở, bằng lăng hoa chào
Màu đỏ, màu tím đẹp sao
Cùng soi xuống nước hồ nào đẹp hơn
NGỌC TRÂM:
Năm bẩy ba (73) bạn nhớ không,
Trở về sau những chiến công (B52) thiên tài,
Hà Nội vẫn đứng thật oai,
Hồ Gươm nước biếc nhớ ai vẫn chờ,
Liễu xanh vẫn rủ lơ thơ,
Cụ già ngồi lặng, trẻ thơ nói cười,
Tháp Bút vươn thẳng lên trời,
Cầu Thê Húc nhỏ rộn người vào ra,
Hồ Gươm thương nhớ ngày xa,
Nơi đầu tiên đến khi ta trở về.




NGUYỆT ÁNH:
Hà Nội dù mở rộng thêm
Hồ Gươm mãi mãi trái tim mọi Miền
Nơi đây cảnh đẹp bình yên
Tháp Rùa soi bóng uy nghiêm đón chào
Cầu Thê Húc, dải lụa đào

Đưa chân du khách bước vào động tiên
Đền Ngọc Sơn đứng vững bền
Là nơi tĩnh lặng thiêng liêng nguyện cầu
Xin Thánh ban phép nhiệm mầu
 Việt Nam mau chóng mạnh giầu đẹp tươi!
TIẾN HOÀN:
Quanh hồ rộn rã người người
Gái trai già trẻ tươi cười hân hoan
Vui mừng như đón xuân sang
Hồ Gươm xanh biếc nắng vàng lung linh
Mặt hồ rọi bóng muôn hình
Phố phường, cao ốc, cây xanh, quán hàng…
Hồ soi bao cảnh thời gian
Hồ từng chứng kiến bao trang sử hùng
Thủ đô Hà Nội tưng bừng
Đón ngàn năm tuổi không ngừng đăng quang.


THANH MAI:
Ban đêm đường phố huy hoàng
Đèn điện lấp lánh như ngàn vì sao
Người đi nô nức ồn ào
Cuối tuần phố cổ Hàng Đào - Đồng Xuân
Chợ đêm người đến quây quần
La liệt hàng hóa ai cần có ngay!
Gái trai tay nắm chặt tay
Chẳng mua chỉ ngắm cũng say say lòng
NGOC TRÂM:
Hồ Gươm kỉ niệm của tôi
Những ngày cuối cấp, cái thời dở ương,
Vô tình gặp đúng "người thương"
Lúng túng, ngượng nghịu trên đường dạo chơi,
Ghế đá nho nhỏ cùng ngồi,
Bao điều muốn nói, bao lời muốn trao,
Hồ Gươm sóng nhỏ lao xao,
Toàn câu vớ vẩn,  ai nào có hay.
Rồi đà đến lúc chia tay,
Ghi nhanh địa chỉ hẹn ngày gặp sau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Chuyện xưa thoang thoảng nhớ lâu không tàn,
Chuyện xưa của cái tuổi vàng,
Của Hồ Gươm trẻ, của chàng của ta!


THANH MAI:
Quanh Hồ ghế đá, vườn hoa
Là nơi hò hẹn trải qua bao đời
Giữ gìn kỷ niệm từng đôi
Nụ hôn đắm đuối, ngỏ lời thiết tha
Dẫu cho bão tố mưa sa
Ký ức nơi đó chẳng nhòa trong tim
Mỗi lần tới liếc mắt tìm
Nhận ra ghế đá, con tim rộn ràng
Dừng chân chốn cũ mơ màng
Dường như nghe tiếng ai đang gọi mình!
TIẾN HOÀN:
Hồ Gươm sóng gợn lăn tăn
Gió thoang thoảng mát, cây xanh bốn bề
Đây hàng liễu rủ tóc thề
Lộc vừng, phượng vĩ, liền kề bằng lăng
Mỗi khi có dịp dạo quanh
Thoáng trong ký ức lướt nhanh bao hình
Hồ Gươm phong cảnh trữ tình
Lan man kỷ niệm thời mình trẻ trung
Cái thời con gái tóc xanh,
Cái thời mơ mộng của anh với nàng...


THANH MAI:
Thủy Tạ neo đậu ven bờ
Nơi đôi ta đến đợi chờ ăn kem
Hóng làn gió mát dịu êm
Cùng hai con nhỏ những đêm mùa hè
Vị thơm ngọt lạnh đê mê
Kem từ Pháp, Ý cũng về nơi đây
Hương cốm, soài, táo, dâu tây…
Kem que, kem cốc càng ngày càng ngon
Kem cân đóng hộp vuông, tròn
Đi xa nóng nực mỏi mòn nhớ kem
Một lần nếm thử mà xem!
Ăn rồi lại thấy cơn thèm trào dâng
CÔNG LÝ:
Một lần dạo bước hồ Gươm
Bỗng dưng muốn hỏi người thương đâu rồi?
Cô đơn giờ chỉ mình tôi
Bên cầu Thê Húc bồi hồi chờ mong
Tháp Rùa soi bóng hoàng hôn
Không gian vắng lặng nỗi buồn chơi vơi!

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

NHỮNG NGÀY HÈ ĐÃ QUA

MAI LÂM, ôi! hai tiếng
Gợi cho lòng tôi bao kỉ niệm:
Đây, những buổi sớm
Tràn ngập niềm phấn khởi
Khi bình minh vừa mới bừng lên!
Người gánh, người gồng kĩu cà kĩu kịt
Bước chân đi nhộn nhịp trên đường.
Đôi trai gái nhìn nhau vui sướng
Vì đã cùng vượt mọi gian lao
Mối tình ấy thêm bao nhựa sống!
Nắng lên lấp lánh trên sông,
Nắng lên cho má em hồng
Cho tay anh sạm, gánh gồng thêm hăng.
Đi bên em anh thủ thỉ rằng:
“Anh và em cùng thi đua nhé!
Xem năm ngày ai khỏe hơn ai.”
Thế rồi anh gánh dẻo dai
Em bước miệt mài kế tiếp bên anh.
Những đêm trăng sáng long lanh
Lại cùng nhau gánh, bước nhanh bước hoài…
Thời gian trôi đã năm ngày
Thế là vừa hết, hôm nay trở về.
Đôi ta sung sướng tràn trề
Cùng được xuất sắc tổ đề nghị khen!
Anh âu yếm nhìn em
Em mỉm cười e thẹn
Mong tình yêu mãi đẹp
Như những ngày đã qua.

Thanh Mai:   Mùa hè 1958 thành đoàn kêu gọi TN đi đắp đê Mai Lâm, tôi đã tình nguyện tham gia vào đội của trường CVA do anh Bân phụ tránh Đoàn của trường đưa đi (lớp mình rất ít bạn tham gia, có lẽ nghỉ hè các bạn về quê không biết). Vào năm học mới tôi nhận được giấy khen về thành tích lao động.

Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

CHIỀU OI Ả

 Hè làm chi cho trời chiều oi ả!
Trên cây kia ra rả tiếng ve kêu
Hồ tây bèo nổi lều bều
Lăn tăn làn nước chảy đều về xuôi.
Hoa ơi! sao chẳng mỉm cười?
Chim ơi! Sao chẳng đôi lời hót ca?
Gió ơi! Gió nổi lên mà!
Vì sao gió để cho ta mong chờ?
Mong gió, gió lại hững hờ!
Làm ta mòn mỏi, ngẩn ngơ, buồn phiền!

    Trong tiết học văn khoảng đầu tháng 5/1959 trời rất oi bức, tôi mệt mỏi không tập trung học được.
Tự dưng nghĩ ra mấy câu thơ, tôi liền viết ra giấy, dúi cho Lệ Tiến ngồi ở bàn trên trước mặt tôi. Tiến mở ra đọc gật đầu tán thưởng, bị thầy Mai phát hiện tịch thu luôn, thầy đọc cho cả lớp nghe rồi truy tìm tác giả. Tôi đành phải đứng lên nhận lời cảnh cáo của thầy là làm mất trật tự trong lớp và không chịu nghe giảng bài.

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

MÀU TÍM HỌC TRÒ

Kén vàng nhả tơ óng ánh
Mùa hè tỏa nắng vàng ươm
Sóng sánh bằng lăng
tím cả phố phường
tím sân trường
tím từng trang vở
Giọt tím rơi vào khóe mắt long lanh
Chia tay rồi có gặp lại không anh?
Bốn mắt chập chờn
tiếng sét ngất ngây
dùng dằng tia chớp
âm ỉ vơi đầy! 

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

QUÀ SINH NHẬT

“Sinh nhật tặng em món quà này
Mở ra em sẽ thấy thích ngay
Mảnh lụa màu tím, thêu trước ngực:
Đôi chim tung cánh vượt ngàn mây”

Hôm đi lấy áo anh đòi theo
Trong gương đôi mắt anh nheo nheo
“Em mặc áo dài trông xinh lắm!
Phải chăng màu tím của hoa bèo?”
 Bao năm du học ở nước ngoài
Những ngày lễ Tết cứ mặc hoài
Mồng 2 tháng 9 lên Sứ Quán
Luôn nhớ mang theo chiếc áo dài

Màu tím thiết tha khúc nhạc yêu
Thơ thẩn ngắm hoa, tím nghiêng chiều
Say sưa men rượu tình anh rót
Chắp cánh nâng hồn bay phiêu diêu...

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

CHIỀU TÍM

HS ĐỖ ĐỒNG

Chiều buồn nhuộm tím rừng cây
Yêu thương thăm thẳm
Tím đầy trong tim      
Sợi tình quấn chặt nỗi niềm
Bóng ai lầm lũi ngóng tìm ngẩn ngơ
trên môi giọt nhớ đợi chờ
Kiếp sau anh nhé
                bến mơ cùng về!

Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

MƠ THẤY EM


Hoàng hôn buông màn tím
Gió ve vuốt mơn man
Trên ghế đá mơ màng
Chập chờn em vẫy gọi

Hồ tây nước mông mênh
Chiếc thuyền con bồng bềnh
Khua mái chèo nhẹ lướt
Xô làn sóng lung linh
Nghe môi cười khúc khích!

Bừng tỉnh chỉ một mình
Nhớ em buồn da diết
Hàng cây đứng lặng thinh
Chân bước đi hẫng hụt
Giữa nhân gian vô tình!

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

VẨN VƠ


Phải chăng món nợ tiền duyên?
Truyền từ kiếp trước cùng lên thuyền tình!

Bên em rạng rỡ bình minh
Mắt đen lúng liếng rung rinh gió ngàn

Miệng cười nghiêng chiếc thuyền nan
Thướt tha duyên dáng mơ màng... liêu xiêu!

Hoàng hôn phủ nắng tím chiều
Thả buồn vào tiếng sáo diều bay xa!

Vẩn vơ dưới ánh trăng ngà
Cùng mây cùng gió đôi ta bồng bềnh…

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2015

GIỌT NHỚ

Sợi mưa nối giữa Trời với Đất 
Giữa Đất - Trời cách xa nhau vô tận
Nhờ mưa rơi mà nhích lại gần nhau
Trao tình yêu nung nấu suốt bao lâu

Em chẳng hay anh ở nơi đâu?!
Nhưng trong mơ ta vẫn thấy nhau
Thao thức gọi anh lúc u sầu
Gió đưa về lời anh đáp lại
Tình yêu đầu như chồi non trỗi dậy
Lá rụng rồi chồi mãi mãi xanh tươi

Sấm rền vang... 

Bỗng Đất - Trời dậy sóng
Rạo rực con tim một thời lắng đọng
Mưa tuôn rơi nổi bong bóng phập phồng
Buông giọt nhớ ùa vào trong lòng Đất!