Trang

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

MẮT ƠI!

Màn đêm buông xuống từ lâu
Nhìn quanh chỉ thấy một mầu tối đen
Bao chuyện mới, cũ hiện lên
Làm ta trằn trọc thâu đêm canh chày?!
Mắt ơi, hãy nhắm lại ngay!
Để ta quên hết những ngày không vui
Bao nhiêu cơ cực trong đời
Bao nhiêu nước mắt tuôn rơi, cạn rồi!
Ngủ đi, hãy ngủ đi thôi!
Đời người là kiếp luân hồi hợp tan
Bi-ái-hỉ-nộ-sinh-tàn
Nước khi đầy ắp ắt tràn khỏi ly
Thắng thua cũng chẳng là gì
Chỉ do lý trí tư duy mà thành.
Mắt ơi, nào ngủ cho nhanh!
Bình minh, thức dây ngắm nhành hoa tươi
Đôi môi rồi lại mỉm cười
Đón chào ngay mới, niềm vui trở về!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét