Trong bão tố phong ba
Em đớn đau qụy ngã
Giơ bàn tay yêu thương
Nâng niu anh đỡ dậy
Hơi ấm nồng vấn vương
Nguồn âm dương run rẩy
Em như một nhánh cây
Lá vàng rụng ven đường
Bỗng đâm chồi nảy lộc
Rung rinh vờn ánh dương
Lời hẹn hò háo hức
Rạo rực phút chờ mong
Trở lại tuổi thanh xuân
Dệt sợi thương sợi nhớ
Niềm vui nở trên môi
Má ửng cánh hồng tươi
Siết tay nối đường đời
Bờ vai anh vững chãi
Quên sầu đau khắc khoải
Chẳng còn sợ chông gai
Như hẹn từ kiếp trước
Dẫu gập ghềnh xa xôi
Ta tìm thấy nhau rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét