Trang

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

DÂY DƯA NẮNG HÈ


Đang buồn, bỗng toét toe cười 
Nuốt chửng mặt trời, sầm sập đổ mưa

Mùa hè xâm chiếm buổi trưa
Nắng nồng oi bức dây dưa đến chiều

Thu về sương sớm đìu hiu
Gió se se lạnh, phiêu diêu lá vàng

Hè còn đeo bám chưa tàn…

Bao nhà thơ đã mơ màng sang thu!




SẮP HẾT RỒI !


Bốn mùa luẩn quẩn một vòng quay
Mùa đông giá lạnh suốt đêm ngày
Xuân vừa rực rỡ hè ập đến
Thu sang lay lắt lá vàng bay

Đời người cứ thế! Mãi đổi thay
Tu nhân tích đức có gặp may?
Biết đâu kiếp trước mang nghiệp chướng
Nên ta phải trả ở kiếp này!

Số kiếp sắp đặt bởi ông Trời
Hợp tan, tan hợp lệ tuôn rơi
Khổ đau day dứt tim tan nát
Bao phen kiệt sức cạn hết hơi!

Tuổi xuân ôm ấp những giấc mơ
Bình minh vừa hé đã mịt mờ
Cuộc sống an vui thành ảo mộng
Hy vọng mong manh hóa vẩn vơ…!

Kiếp nạn giờ đây sắp hết rồi
Buông tay cho nước chảy bèo trôi
Mái tóc âm u hòa mây gió
Mỗi ngày tìm kiếm một niềm vui!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét